Bộ Nông nghiệp vừa tổ chức hội thi hoạn lợn. Các chị trên mạng lập tức bỉ bai, eo ôi rõ thật buồn cười, dở hơi cám lợn, thi kiện tướng công nghệ thông tin, nhân viên ngân hàng giỏi, môi giới bất động sản đại tài chả thi, tự nhiên lại đi thi hoạn lợn.
Người yêu em, một chuyên viên hoạn lợn, anh ấy hỏi, em có buồn không. Em cười hihi bảo chả buồn anh ạ. Các chị bỉm sữa sao hiểu được vinh quang của những người nuôi nấng, chăm bẵm, giáo dục lũ lợn và kèm theo cả hoạn lợn.
(Ảnh minh họa) |
Thôi về phòng anh xem phim con heo đi. Eo ôi em giận tím mặt. À, anh coi thường tôi quá rồi. Được, anh đã nghĩ thế thì tôi sẽ về phòng anh, xem anh dám giở trò gì, xong rồi sẽ lột ngay mặt nạ anh ra.
Thế là e cun cút lên xe để hắn chở về phòng. Ngồi sau xe gió thổi hiu hiu mà mặt em nóng bừng bừng vì vẫn chưa hạ hỏa. Phòng của anh hoạn lợn tưởng nhếch nhác nhưng chả phải. Anh ấy còn dọn dẹp sạch sẽ hơn lũ con gái bọn em.
Ấn em ngồi xuống rồi hắn thì thầm, để anh cho em xem phim con heo đích thực. Nhạc tèn ten nổi lên, em run bắn cả người, em chưa bao giờ xem phim con heo, cùng lắm là 18+ nhẹ nhàng, không hùng hục.
Nhưng hết nhạc cái thì ôi giời ơi 1 đàn lợn túa ra, chúng kêu ụt à ụt ịt. Hắn ta giảng giải, chuyên ngành của bọn anh là nghiên cứu chuyên sâu về lợn.
Đây là lợn siêu nạc, còn đây là lợn Tam Hoàng, kia lợn Zimbaweu, đây, đây lợn tên lửa cắp nách nuôi làm quà biếu Tết.
Cứ thế, phim con heo tới đâu hắn ta thuyết minh tới đó. Em ngồi đỏ hết cả mặt. Hihi tí nữa thì em nghi oan cho người tốt. Thế là em xiêu lòng từ bữa xem phim con heo ấy.
Yêu người chuyên lợn thực ra cũng có cái phiền. Có hôm đang ấp má nhau thì anh ý bảo, đầu gà, má lợn, ý muốn nói là má em phúng phính rất yêu.
Điên nhất là có lần em mua được cái váy rõ sexy, vừa lượn một vòng cho hắn ta xem thì được khen ngay 1 câu, đùi em trắng như lợn cạo ấy nhỉ.
Mồng 8-3 năm ngoái hắn rủ em đi dạo, chán chê xong bảo, đi ăn lòng lợn đi, thế rồi vào quán cứ gắp gắp cho em, hắn tán rất dịu dàng, ăn đi em, lợn yêu của anh (em tuổi hợi, ở nhà bố em vẫn gọi em là Hợi), ăn cho béo, con lợn có béo thì lòng mới thơm.
Mấy người ngồi cạnh bàn em nghe xong cười rơi cả hàm răng giả.
Em giận quá, bỏ về giữa chừng, ai đời ví người yêu như lợn. Đêm đến e nhắn tin hỏi, thế anh yêu tôi hay yêu lợn, hắn thật thà trả lời, anh yêu cả em cả lợn. Tức ơi là tức nhưng cuối cùng vẫn phải bỏ qua.
Yêu người chuyên lợn thực ra cũng có cái rất phiền |
Hắn bảo, bác ơi, con lợn kia phải hoạn rồi, không thì nó suốt ngày động cỡn lên, chỉ thích yêu đương nhăng nhít, sẽ rất chậm lớn.
Bố em ờ ờ bảo, thế cháu hoạn đi. Nhoáy 1 cái, hắn ta đè nghiến con lợn ra, hoạn có mấy chục giây là xong béng. Hoạn xong hắn nhoay nhoáy khâu vết rạch vào rất nuột nà, chuyên nghiệp.
Hắn tư vấn, bác nên mở rộng chuồng trại, nuôi dần dần theo hướng công nghiệp, phân nhiều thì làm hầm biogas cho khỏi ô nhiễm, thịt lợn đạt chuẩn thời xuất sang châu Âu, tây nó xơi ngon nó đặt hàng nhiều.
Chẳng mấy mà bác phất. Bố em xúc động quá mắt ngân ngấn nước rồi bảo, con trai, à con rể tương lai, có mày chăm cho em Hợi nhà bác và đàn lợn là bác yên tâm rồi, nhìn nó trơn lông đỏ da thế kia là bác biết mày mát tay, tốt tính.
Nghề gì cũng được con ạ, miễn là làm ra tiền và lương thiện. Dạo trước nó đem về giới thiệu một anh nhà thơ mà bác hãi quá, ai đời bố bạn gái dọn phân còn nó đứng làm thơ con lợn.
Sau đấy còn 1 thằng đa cấp mới kinh, nó gạ cả họ nhà bác bán hết lợn sề đi để mua quần sịp nano. Nhưng bác đâu có ngu, bác đuổi hết mấy thằng chém gió ấy đi, bác để dành em Hợi cho mày cháu ạ.
Anh ấy được bố vợ quý quá thì cứ đứng ngây ra xong cười tủm tà tủm tỉm. Đợt này mà được giải kiện tướng hoạn lợn cấp quốc gia thì bố em hứa khao cả làng.
Cụ bảo, họ nhà ta sẽ có ngày mở mặt, nhìn thế thôi chứ hoạn lợn hơi bị khó. Mà hoạn lợn giỏi có gì không tốt. Các cụ xưa chả dạy, nhất nghệ tinh, nhất thân vinh còn gì nữa.
Em chỉ biết cười hihi rồi bảo, con rể bố là nhất quả đất rồi.
Chốt lại 1 câu, ai mà bỉ bai nghề hoạn lợn, em cười cho vào mặt. Họ chả hiểu gì về đời, về lợn. Thật.